NHỮNG PHÚT XAO LÒNG - Thuận Hữu
(Trích trong tập thơ Biển gọi, NXB Đà Nẵng - 2000)
Có thể vợ mình xưa cũng có một người yêu
(Người ấy gọi vợ mình là người yêu cũ).
Cũng như mình thôi, mình ngày xưa cũng thế,
Yêu một cô, giờ cô ấy đã lấy chồng.
Có thể vợ mình vì những phút mềm lòng,
Nên giấu kín những suy tư, không kể về giấc mộng,
Người yêu cũ vợ mình có những điều mình không có được,
Cô ấy không nói ra vì sợ mình buồn.
Mình cũng có những phút giây cảm thấy xao lòng,
Khi gặp người yêu xưa với những điều vợ mình không có được,
Nghĩ về cái đã qua nhiều khi như nuối tiếc,
Mình cũng chẳng nói ra vì sợ vợ buồn.
Sau những lần nghĩ đâu đâu mình thương vợ mình hơn,
Và cảm thấy mình như người có lỗi,
(Chắc vợ mình hiểu điều mình không nói
Cô ấy cũng thương yêu và chăm chút mình hơn).
Mà có trách chi những phút xao lòng,
Ai cũng có một thời để yêu và một thời để nhớ,
Ai cũng có những phút giây ngoài chồng ngoài vợ,
Đừng có trách chi những phút xao lòng !
********************************
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét