Ðến vùng bờ biển Ðông Nam, Lạc Long Quân gặp một con cá rất lớn. Con cá này đã sống từ lâu đời, mình dài hơn năm mươi trượng, đuôi như cánh buồm, miệng có thể nuốt gọn cả một chiếc thuyền đánh cá cùng nhiều người một lúc, chân nhiều như chân rết, biến hóa vạn trạng, linh dị khôn lường, khi đi thì ầm ầm như mưa; khi bơi thì sóng nổi ngất trời, thuyền bè qua lại đề bị nó nhận chìm, người trên thuyền đều bị nó nuốt sống. Dân chài rất sợ con quái vật ấy. Họ gọi nó là Ngư Tinh.
Chỗ ở của Ngư Tinh là một cái hang lớn ăn sâu xuống đáy biển, trên hang có một dãy núi đá cao, răng đá lởm chởm, ngăn miền duyên hải ra làm hai vùng. Vì sóng gió hiểm trở, không có lối thông, dân muốn mở một đường đi khác nhưng đá rắn khó đẽo. Thuyền của dân đi qua chỗ này thường hay bị Ngư Tinh làm hại.
Đêm kia có các tiên đục đá làm đường đi để cho dân có chỗ qua lại. Ngư Tinh bèn hóa làm con gà trắng gáy ở trên núi. Các tiên nghe tiếng ngỡ rằng đã rạng đông bèn cùng bay lên trời. Không có đường đi, Ngư Tinh lại tiếp tục hại dân.
Lạc Long Quân quyết tâm giết loài yêu quái, trừ hại cho dân.
Lạc Long Quân đóng một chiếc thuyền thật chắc và thật lớn, rèn một khối sắt có nhiều cạnh sắc, nung cho thật đỏ, rồi đem khối sắt xuống thuyền, chèo thẳng đến Ngư Tinh.
Lạc Long Quân giơ khối sắt lên, giả cách như cầm một người ném vào miệng cho nó ăn. Ngư Tinh há miệng đón mồi.
Lạc Long Quân lao thẳng khối sắt nóng bỏng vào miệng nó, rồi lấy đinh ba đâm nó.
Lạc Long Quân liền rút gươm chém Ngư Tinh làm ba khúc.
Khúc đầu trôi ra ngoài biển, hoá thành con chó biển. Lạc Long Quân lấy đá ngăn biển, chặn đường, giết chết con chó biển, vứt đầu lên một hòn núi, nay gọi hòn núi ấy là Cẩu Ðầu Sơn.
Khúc mình của Ngư Tinh trôi ra xứ Mạn Cẩu, nay còn gọi là Cẩu Ðầu Thủy.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét