Có ông vua giàu có
Mời Đức Phật giảng kinh,
Tặng nghìn chiếc đèn lớn
Bày tỏ tấm lòng mình.
Cùng lúc, một bà lão
Sống bằng nghề ăn mày,
Cũng nghe Ngài giảng giải,
Nghe xong, bà lão này
Với hai xu trong túi,
Mua chỉ được ít dầu,
Rót vào chiếc đèn nhỏ,
Dâng Ngài, cúi thấp đầu.
Sáng hôm sau, tỉnh dậy,
Vua thấy, lạ lùng sao,
Nghìn chiếc đèn vua tặng
Tắt hết từ lúc nào.
Còn chiếc đèn bé tí
Của bà lão ăn mày
Vẫn tiếp tục sáng chói.
Vua hỏi: “Sao thế này?”
Phật đáp: “Không quan trọng
Đèn nhỏ hay đèn to,
Dầu nhiều hay dầu ít,
Mà tấm lòng người cho.
Đèn sáng nhờ ánh sáng
Xuất phát từ tấm lòng.
Bố thí mà vô cảm
Thì cũng chỉ bằng không.”
********************************
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét