Lữ Gia là tướng ở đầu.
Đem lời can gián, bày mưu xa gần.
Một hai ngăn đón hành trần:
"Để cho Triệu bích về Tần sao nên".
Nàng Cù đã quyết một bên,
Lại toan mượn lấy sứ quyền ra tay.
Tiệc vui chén cúc giở say,
Mắt đưa cao thấp, giáo lay dùng dằng.
Đang khi hoan yến nửa chừng,
Lữ Gia biết ý ngập ngừng bước ra.
Chia quân cấm lữ về nhà,
Tiềm mưu mới họp năm ba đại thần.
Đôi bên hiềm khích thêm phần,
Mụ Cù yếu sức, sứ thần non gan.
Vũ thư đạt đến Nam Quan,
Hán sai binh mã hai ngàn kéo sang.
Lữ Gia truyền hịch bốn phương:
Nỗi Hưng thơ dại, nỗi nàng dâm ô,
Tình riêng chim Việt ngựa Hồ,
Chuyên vần báu ngọc các đồ sạch không.
Rắp toan bán nước làm công,
Quên ơn thủa trước, không lòng mai sau,
Cũng tuồng Lữ Trĩ khác đâu,
Chồi non chẳng bẻ, rễ sâu khó đào.
Quan binh một trận đổ vào,
Lửa nào tiếc ngọc, nắng nào tiếc hoa.
********************************
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét