Mặt ngoài hai nước phân cương,
Mà trong là Triệu mượn đường thông gia.
Nghĩ rằng: Nam Bắc một nhà,
Nào hay hôn cấu lại ra khấu thù.
Thục cơ tên gọi Mỵ Châu,
Gả cho Trọng Thủy, con đầu Triệu vương.
Trăm năm đã tạc đá vàng,
Ai ngờ Thế tử ra đàng phụ ân.
Tóc tơ tỏ hết xa gần,
Thừa cơ đem máy nỏ thần đổi đi.
Tỉnh thân giả tiếng Bắc quy,
Đinh ninh dặn hết mọi bề thủy chung.
Rằng: "Khi đôi nước tranh hùng,
Kẻ Tần người Việt tương phùng đâu đây ?
Trùng lai dù họa có ngày,
Nga mao xin nhận dấu này thấy nhau."
Cạn lời, thẳng ruổi vó câu,
Quản bao liễu oán, hoa sầu nẻo xa.
*******************************
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét