Lòng tôi là cây khế,
Em là chim về chơi.
Vàng kia em chẳng trả,
Chỉ nhả hạt xuống thôi.
-
Hạt rớt xuống thành cây,
Cây cũng toàn cây khế.
Từ khi em đi rồi,
Vườn tôi thành lặng lẽ.
-
Biết bao giờ trở lại,
Cánh chim em ngày nào ?.
Lòng tôi hoa khế rụng,
Xuống nỗi buồn nôn nao.
********************************
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét