Nhớ Huế quê tôi - Thanh Tịnh - 1956

Sông núi vươn dài tiếp núi sông,
Cò bay thẳng cánh nối đồng không.
Có người bảo Huế xa, xa lắm,
Nhưng Huế quê tôi ở giữa lòng.

Mười một năm trời mang Huế theo,
Đèo cao nắng tắt bóng cheo leo,
Giọng hò mái đẩy vờn mây núi,
Man mác sông Hương lướt đỉnh đèo.


Tôi gặp bao người xứ Huế xa,
Đèn khuya thức mãi chí xông pha,
Mở đường giải phóng về quê mẹ,
Dựng khắp non sông bóng xóm nhà.

Có bao người Huế không về nữa,
Gửi đá ven rừng chép chiến công.
Có mồ liệt sỹ nâng lòng đất.
Buồm phá Tam Giang gió thổi lồng.


Nặng trĩu trăm năm bóng cổ thành,
Bao lần máu đỏ nhuộm đồng xanh,
Cờ sao ngày ấy trùm cung cấm,
Sông nước xôn xao núi chuyển mình.

Bao độ thu về, thu lại qua,
Huế tôi thăm thẳm nhớ con xa,
Mỗi lần phượng nở rung màu đỏ,
Càng giục canh sương rộn tiếng gà.

*****************************************

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét