Hoà với tiếng đàn đêm, chầm chậm bay về xa phía chân trời.
Cất tiếng hát, bước chân đi, cùng ngồi bên hàng thuỳ dương mờ in bóng.
Nhìn bầu trời sao lấp lánh, nói với nhau lời nói tâm tình.
Nhìn mấy cánh hoa trắng rơi, lòng ngậm ngùi nghe trái tim bồi hồi.
Này cành thuỳ dương yêu mến, biết chăng em vì cớ sao buồn ?
2. Màn trời đêm dần lắng, xào xạc đưa lời gió êm đềm.
Ngồi dưới bóng thuỳ dương, chờ chàng trai cùng ta đến bên đồi.
Cất tiếng hát bước bâng khuâng, lòng ngập ngừng vì ai buồn không nói.
Này cành thuỳ dương yêu mến, biết với ai lời hát trao tình ?
Rồi tiếng hát cao vút lên, lòng ngập ngừng nghe trái tim bồi hồi.
Này cành thuỳ dương yêu mến, biết chăng ta vì trái tim này.
***********************************************
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét